Tiến hành cuộc chiến tranh với Việt Nam vào tháng
2-1979, Trung Quốc tuyên bố đó là một chiến tranh “phản kích”, nhằm “đánh đuổi quân
Việt Nam ra khỏi lãnh thổ Trung Quốc”. Ngay ngày 17 tháng 2, nhằm che đậy tính
chất xâm lược của cuộc chiến, trong bản tuyên bố trên Tân Hoa Xã, Bắc Kinh khẳng
định cuộc tấn công Việt Nam là phản kích tự vệ trước việc Việt Nam xâm lấn lãnh
thổ và gây thiệt hại cho dân cư Trung Quốc[1]. Theo
như mô tả của Bắc Kinh thì “cuộc chiến tranh tự vệ” này buộc phải xảy ra bởi Việt
Nam thường xuyên có các hoạt động “khiêu khích vũ trang và thù nghịch” tại các
khu vực biên giới giữa hai nước [[ĐỌC TIẾP...]
[1] United Nations:
Yearbook of the United Nations 1979, Volume
33, United Nations Publications 1982, p 280.