Nguyễn Thị Mai Hoa
Đại học Quốc gia Hà Nội
1. “Dĩ bất biến, ứng vạn
biến” – triết lý hành động của ngoại giao Việt Nam
Sau Cách mạng tháng Tám 1945, trong tình thế "nước sôi, lửa
bỏng", "vận nước lâm nguy", Nhà nước Việt Nam mới đã nỗ lực hết
sức mình để đưa đất nước thoát khỏi cảnh "ngàn cân treo sợi tóc".
Chuyến sang Pháp của Chủ tịch Hồ Chí Minh tháng 5-1946 là một trong những cố
gắng ấy. Trước lúc rời đất nước (31-5), Hồ Chí Minh dặn
dò cụ Huỳnh Thúc Kháng: "Tôi vì nhiệm vụ quốc dân giao phó mà phải đi xa
ít lâu, ở nhà trăm sự khó khăn nhờ cậy ở Cụ cùng anh em giải quyết cho. Mong Cụ
"dĩ bất biến, ứng vạn biến"[1].
"Dĩ bất biến, ứng vạn biến" – là sự
tổng hoà các phương pháp luận, trở thành chân giá trị, thước đo khả năng
quyền biến trở thành phương pháp cách mạng nói chung và phương pháp ngoại giao
nói riêng, nhằm đảm bảo sự tồn vong của dân tộc trong điều kiện "thù trong
giặc ngoài".