Nguyễn
Thị Mai Hoa
Sau khi cách mạng thành công (1949), Trung Quốc bước vào
một thời kỳ phát triển mới với những năm tháng khó khăn và đầy biến động. Cuộc
đấu tranh củng cố vị trí lãnh đạo trong nội bộ Đảng diễn ra gay gắt, biểu hiện
qua các chiến dịch chính trị do chính Mao Trạch Đông phát động: “Phê phán Hồ
Thích”, “chống nhóm phản cách mạng Hồ Phong”, “phê phán chủ nghĩa cơ hội hữu
khuynh” và “chống Cao Cương – Nhiêu Thấu Thạch”... Nhận thức ấu trĩ, tả khuynh
của một bộ phận các nhà lãnh đạo trong điều hành đất nước làm cho các kế hoạch
phát triển kinh tế - xã hội của Trung Quốc trải qua những gập ghềnh, bất ổn.